Thời trung học, khi Outa nói với Tomoaki, người bạn thân nhất của cậu, rằng cậu buộc phải chuyển trường, Tomoaki không mảy may đáp lại “Thì đành chấp nhận thôi nhỉ”. Cứ tưởng Tomoaki sẽ nói rằng tôi sẽ nhớ cậu nhưng tới cuối cùng một câu chào tạm biệt cũng không hề có. Thời gian trôi qua, Outa lên đại học. Trong lúc cậu còn đang dự định tận hưởng cuộc sống sinh viên tươi đẹp thì bất ngờ một ngày kia, cậu gặp lại Tomoaki, người mà cả cuộc đời này cậu không hề muốn thấy nhất. Cảm thấy khó xử và cố gắng giữ khoảng cách với Tomoaki, thế nhưng tại sao cậu ta lại tiếp tục tìm cách nói chuyện với cậu?