Thế giới sụp đổ, thêm lần nữa. Để ngăn chặn sự sụp đổ lặp đi lặp lại này qua ngàn lần quy hồi, dù có bao nhiêu rồng đi chăng nữa. Tôi cũng không thể thay đổi được kết cục đã định. Bây giờ tôi cảm thấy thật nhàm chán. Tôi chán ngấy cái việc cứ quy hồi mãi. Tôi không quan tâm đến việc lần này sẽ quay về ở độ tuổi nào, tôi mệt mỏi rồi. “Udaang” Khoan đã. Cái giọng này! Cái bàn tay bé tí tẹo này là gì! “Ai đã vứt bỏ đứa bé này ở đây thế?” Lần này là quay về ở độ tuổi sơ sinh! Với cả còn ở trước dinh thự của Lucas, nhân vật chính đã hủy diệt thế giới ngàn lần! Em bé gì chứ! Chẳng cử động tay hay cổ linh hoạt! Không, hãy bình tĩnh lại một chút và suy nghĩ thử xem. Lần này có thể là một cơ hội to lớn giúp ngăn chặn sự sụp đổ của thế giới bằng cách giám sát chặt chẽ bên cạnh Lucas. Hãy cảnh giác và sợ hãi tôi đi, Lucas. Lần này anh không thể hủy diệt thế giới này được đâu! Tôi đã cười một cách dữ tợn và càng ngày lớn hơn. Ahahahaha! “Hahaha” “Ôi trời. Giọng cười của nhóc dễ thương quá” Chết tiệt!