“Ta sẽ cùng em đến bạc đầu”. Hắn nói được thì làm được, nắm tay người, nụ cười tựa nắng mai, ôm nhau ngắm hoàng hôn, đi qua năm mươi năm xuân thu và hạ đông, xuyên qua dòng thời gian, đi đến cùng trời cuối đất, đi đến tận cùng hoang vu—–May mắn biết bao, bất phụ như lai, bất phụ khanh. …